Sự hy sinh, cống hiến thầm lặng
Là một trong những y sĩ được giao nhiệm vụ cắm chốt y tế tại các khu cách ly có nguy cơ lây nhiễm cao của tâm dịch Hải Dương, anh Lưu Văn Khanh, sinh năm 1989, nhân viên y tế thuộc Trung tâm Kiểm soát bệnh tật huyện Cẩm Giàng chia sẻ, cả 3 đợt dịch bùng phát tại Hải Dương vừa qua, tôi đều là người được điều động tham gia vào ngay từ những ngày đầu.
Đợt dịch này, anh là cán bộ y tế cắm chốt tại trường tiểu học Lai Cách (Cẩm Giàng, Hải Dương). Nhận được nhiệm vụ, anh Khanh chỉ kịp về nhà dặn vợ rồi lên đường. Với anh, mỗi lần nghĩ đến câu nói của vợ là mỗi lần anh day dứt: “Anh đi rồi, ai đưa em đi sinh?”.
Anh Khanh (ảnh phải) đang làm việc tại điểm cách ly của trường Tiểu học Lai Cách. (Ảnh: Bộ Y tế)
Anh Khanh kể: “Là đàn ông lại đi vắng trong những lúc vợ cần mình nhất, dễ tủi thân nhất thì cũng buồn lắm, thương lắm. Nhưng một khi đã chọn và gắn bó với nghề y, chúng tôi đều xác định phải vượt qua những khó khăn cá nhân”.
Trong những ngày qua, tại điểm cách ly tại trường tiểu học Lai Cách, gần như anh Khanh không có thời gian nghỉ ngơi. Từ theo dõi sức khỏe đến đảm bảo giãn cách, tất cả đều được thực hiện một cách đầy đủ, rõ ràng với tâm thế khẩn trương, nghiêm túc và trách nhiệm. Trong mắt của các học sinh trường tiểu học Lai Cách, người đàn ông luôn trùm đồ bảo hộ từ đầu đến chân, mồ hôi lúc nào cũng ròng ròng là một “chú siêu nhân”. Bởi vì bất cứ hoạt động nào, từ vui chơi đến sinh hoạt “đều do chú quyết định”.
Chị Nguyễn Thúy An, 35 tuổi, phụ huynh bé Phạm Duy Hưng, học sinh lớp 4D, trường tiểu học Lai Cách chia sẻ: “Nói thật tình, đến tận bây giờ tôi vẫn chưa biết mặt bác sĩ như thế nào vì chỉ được nhìn qua quần áo bảo hộ. Dân Lai Cách chúng tôi cảm động, biết ơn các bác sĩ lắm. Tôi ở nhà có vài đứa con quản lý còn khó, đây một mình anh Khanh phải lo cho cả trăm người. Chỉ mong sao hết dịch, không phải cách ly mà được gặp, bắt tay nói lời cảm ơn cho đỡ áy náy”.
Gắn bó với ngành đến nay đã 11 năm nhưng với anh Khanh đây là thời khắc đặc biệt: “Năm nay là năm đặc biệt nhất với những anh em ngành y như chúng tôi. Vất vả, khó khăn trăm bề nhưng chưa bao giờ chúng tôi thấy nghề y thiêng liêng và giá trị như vậy. Dẫu cho tôi chọn lại nhiều lần nữa tôi vẫn xin tình nguyện tham gia vào hàng ngũ mặc áo blouse trắng”.
Những đêm trắng chạy đua chống dịch
Kể từ khi dịch bệnh bùng phát tại Hải Dương, các cán bộ y tế tại Trung tâm Kiểm soát bệnh tật tỉnh (CDC) Hải Dương đã nhiều đêm không ngủ để chạy đua với thời gian, hoàn thành công tác truy vết một cách nhanh nhất có thể. Ô tô chở mẫu xét nghiệm vừa tới sân CDC, ê-kíp nhanh chóng bê những thùng xốp đựng mẫu bệnh phẩm tới phòng tách mẫu. Tại đây, các nhân viên sẽ tiến hành phân loại các mẫu xét nhiệm và đánh mã cho từng mẫu từ F1-F4.
Chịu trách nhiệm toàn bộ ê-kíp xét nghiệm, ông Nguyễn Nhân Duy (chuyên gia sinh học phân tử) cho biết: “Khi nhận được tin, tôi và một vài bạn khác đã bay từ TP. Hồ Chí Minh ra với quyết tâm cố gắng hỗ trợ Hải Dương sớm kiểm soát được dịch bệnh. Bằng mọi giá, đêm hôm cũng phải cố gắng làm. Ai cũng có gia đình, có nỗi niềm riêng nhưng cần phải gác lại, thậm chí Tết sắp đến rồi nhưng phải nghĩ tới cái lớn hơn là vì xã hội. Sự nỗ lực của chúng ta sẽ giúp sớm kiểm soát được dịch bệnh. Gia đình là một phần của xã hội, giúp được xã hội là giúp được gia đình”.
Tất cả những nhân viên trong ê-kíp xét nghiệm ở CDC đã xem việc thức trắng đêm là chuyện thường ngày. (Ảnh: Bộ Y tế)
Nổi bật trong ê-kíp làm việc tại phòng tra mẫu là một chàng trai có vóc dáng cao gầy, những vệt đỏ hằn lên trên giác mạc vì nhiều đêm chưa ngủ, anh Đặng Hoàng Anh (nhân viên chi viện CDC Hải Dương) tâm sự: “Đội xét nghiệm làm việc từ sáng đến 16-17h chiều để chạy máy thử mẫu. Đến 20h tối các mẫu xét nghiệm ở các nơi đổ về, chúng tôi lại vào guồng quay và làm đến khi trời sáng. Bốn ngày hôm nay, chắc tôi ngủ tổng cộng được khoảng 8 tiếng”.
Thế nhưng chẳng ai trong họ thở dài, tất cả vẫn cần mẫn mặc dù đã quá nửa đêm. Bởi lẽ, hầu hết các thành viên trong nhóm đã từng chinh chiến ở Đà Nẵng và giờ tiếp tục “chia lửa” cùng Hải Dương. Tất cả những nhân viên trong ê-kíp xét nghiệm ở CDC đã xem việc thức trắng đêm là chuyện thường ngày.
Cán bộ y tế tại CDC Hải Dương làm việc xuyên đêm với cường độ cao. (Ảnh: Bộ Y tế)
...Và cái Tết xa nhà vì cộng đồng
Chị Nguyễn Phạm Kim Ngân (quê Khánh Hòa) bộc bạch: “Tôi đã từng tham gia vào điểm nóng Đà Nẵng nên quen với cường độ làm việc cao. Lần này có hơi chút khác biệt vì là năm đầu tiên đón Tết xa nhà nhưng với tôi đó chỉ là điều nhỏ, điều lớn hơn là phải quyết tâm chống dịch thành công”.
Không phải trường hợp ngoại lệ, chị Vũ Thị Huyên làm việc tại phòng PCR cho hay: “Ngay sau khi nhận được thông báo về ca bệnh đầu tiên, CDC Hải Dương đã nhanh chóng khởi động đội phản ứng nhanh tiến hành lấy mẫu ngay lập tức ở Chí Linh để khoanh vùng những ca F1. Đúng 12h đêm, sau khi các mẫu dịch được chuyển về, đội chúng tôi đã khởi động phòng lab tiến hành xét nhiệm sàng lọc 14 ca F1 của bệnh nhân, qua đó đã phát hiện ra 1 ca dương tính, mặc dù vậy để xác định chính xác 100% chúng tôi vẫn phải tiến hành các bước xét nhiệm khác. Đến 7h sáng ngày hôm sau, chính thức công bố ca bệnh dương tính với Covid-19”.
Chị Vũ Thị Huyên làm việc tại phòng PCR thuộc CDC Hải Dương. (Ảnh: Bộ Y tế)
Từ khi có ca nhiễm ở Hải Dương, mỗi ngày đội của chị Huyên làm việc 3 ca trong phòng lab, mỗi ca kéo dài từ 6-7 tiếng, gần như không có thời gian nghỉ ngơi. Chỉ những hôm không phát hiện ca nhiễm mới, cả đội mới tranh thủ ăn uống, ngủ nghỉ. Thông thường các mẫu bệnh phẩm sẽ được chuyển về trung tâm lúc 22h và ca làm việc của đội xét nghiệm sẽ bắt đầu từ 23h cho đến sáng hôm sau.
Trong công cuộc phòng, chống Covid-19 hiện nay, cần sự chung tay trợ giúp của toàn xã hội, tuy nhiên, quan trọng nhất là đội ngũ y bác sĩ – những người đang miệt mài, làm việc quên thời gian, trực tiếp cứu chữa bệnh nhân, chăm sóc người trong khu cách ly tập trung hay xét nghiệm mẫu… Với họ, Tết này sẽ không được đoàn tụ bên người thân, gia đình như những Tết qua, nhưng làm sao nhanh nhất để chiến thắng dịch bệnh là món quà ý nghĩa./.
Minh Nguyệt